Wednesday, September 17, 2008

Khắc phục “thảm họa” chết ổ cứng


Nếu ổ cứng chứa đầy dữ liệu quan trọng của bạn đột nhiên “lăn quay”? Hãy thử ướp lạnh nó trong mấy tiếng. Tuyệt chiêu không tưởng này nhiều khi sẽ cứu bạn đấy.


Bỏ ra “một đống tiền” để tậu về chiếc PC, cài đặt toàn những chương trình chọn lọc và sạch sẽ, ngăn chặn và quét virus thường xuyên, nắm chắc đủ mọi thủ thuật sử dụng máy… nhưng có lẽ bạn đã quên mất một nguyên tắc quan trọng nhất: Mọi phần cứng cũng chỉ có một tuổi thọ nhất định

“Ổ cứng của tôi tiêu rồi!”

Thật là một tin tức tồi tệ. Có lẽ hầu như ai cũng có lúc phải thốt lên câu này khi bật máy lên mà vẫn chỉ nhìn thấy những dòng chữ báo lỗi của BIOS với nội dung rằng ổ cứng không tồn tại. Bĩnh tĩnh lại đi và bắt đầu cứu nó.

Đầu tiên hãy xác định xem ổ cứng (HDD) có còn quay không? Tốt nhất là mở hẳn nắp case ra và ghé tai nghe cho chính xác. Nếu nó vẫn còn quay, bạn vẫn còn cơ hội đấy.

Tiếp theo, hãy khởi động chương trình BIOS setup (bấm nút delete hoặc F2, F12… tùy từng loại máy, ngay khi vừa khởi động máy) và kiểm tra xem BIOS có còn nhận ra thiết bị hay không. Hầu hết sẽ phát hiện ra rằng các thiết lập của BIOS đã bị thay đổi – có thể nó bị gián đoạn bởi lỗi hoặc hết pin nuôi BIOS.

Nếu BIOS vẫn bình thường mà hiện tượng trên vẫn còn, hãy thử rút các cáp nối thiết bị ra và cắm lại xem sao. Có thể nó tiếp xúc không tốt hoặc 1 dây cáp nào đó đã hỏng. Hãy thử lấy cáp của một thiết bị khác (ổ đĩa CD chẳng hạn) để cắm vào cáp ổ cứng (chỉ có thể áp dụng với các ổ cứng ATA dùng cáp IDE thôi nhé, với ổ cứng SATA thì bạn phải mua dây cáp khác để thử đấy).

Thay các loại cáp rồi mà chiếc PC vẫn không thể khởi động được và báo lỗi ổ cứng, hãy thử tháo nó ra và lắp vào một khe khác và xem có điều gì thay đổi không. Đôi khi mainboard xảy ra hiện tượng “chết” một khe cắm thiết bị nào đó. Nếu bạn mới lắp thêm một phần cứng nào đó hãy thử tháo ra và kiểm tra xem máy có hoạt động không vì đôi khi xảy ra lỗi xung đột phần cứng hoặc bộ nguồn của máy không đủ công suất để chạy thêm thiết bị mới.

Nếu khi đã tháo bớt một số phần cứng khác, kể cả loại bỏ một số card mở rộng không quan trọng mà tình trạng vẫn không được giải quyết, rất có thể đã đến ngày ổ cứng của bạn “ra đi” thực sự. Hãy chuẩn bị tiến hành phương pháp cấp cứu cuối cùng: làm đông lạnh ổ cứng.

Hãy nhẹ nhàng tháo ổ cứng ra khỏi máy, lấy một chiếc túi nilon bọc kín nó (tốt nhất là nên dùng thêm một chiếc nữa bọc bên ngoài để tránh ổ cứng bị ẩm). Chú ý tuyệt đối không được để hơi nước lọt vào ổ cứng. Đặt ổ cứng đã được bao bọc kỹ bằng nilon vào tủ lạnh trong vài tiếng (khoảng 2-3 tiếng) sau đó lấy ra và thử khởi động lại máy. Nếu vẫn không được, hãy tiếp tục làm như trên nhưng đặt nó vào ngăn làm đá của tủ lạnh.

Cơ hội của lần thứ 2 này cũng rất mong manh nhưng nhiều người đã thành công và hy vọng bạn cũng vậy. Hãy nhớ, nếu sau khi lấy ổ cứng ra khỏi ngăn đá mà nó hoạt động trở lại đừng tắt máy hoặc khởi động lại mà bạn nên nhanh chóng lấy toàn bộ dữ liệu cần thiết ra khỏi chiếc ổ cứng vì nó có thể "tiếp tục chết" bất cứ lúc nào.

Chúc mừng bạn đã lấy lại được dữ liệu nhưng cũng xin chia buồn vì bây giờ bạn sẽ phải đi mua ổ cứng mới.
(Suu tam)

Xử lý vết xước và điểm chết trên màn hình laptop

Hai vấn đề khó chịu với màn hình thường gặp nhất khi bạn dùng laptop là vết trầy xước và điểm chết. Sau đây là vài cách xử lý chúng.


Một vết xước có thể do bạn tạo ra, cũng có thể chúng đã có sẵn khi bạn mua về. Vì thế, trước khi chọn mua, đừng quên việc tắt màn hình máy tính rồi xoay màn hình theo các hướng ánh sáng, bạn sẽ dễ dàng phát hiện ra các vết xước này, kể cả khi chúng đã được “xử lý”.

Trong quá trình sử dụng, bạn phải lưu ý đến các vật nhọn, thường nhất là các vật dụng văn phòng và… móng tay, khi đưa chúng đến gần màn hình. Để an toàn, cách tốt nhất là bạn sử dụng một miếng dán bảo vệ màn hình. Thà rằng bạn phải thay một miếng dán khác khi chúng bị trầy xước, còn hơn là làm mất giá trị của cả chiếc máy tính.

Tệ nhất là khi màn hình bị bạn làm xước, bạn hãy sử dụng mỡ vaseline (có thể mua ở các nhà thuốc). Cách thực hiện là làm sạch màn hình bằng dung dịch phù hợp, sau đó bôi vaseline vào khu vực có vết xước, và cuối cùng là làm sạch phần mỡ thừa, chỉ để lại một lượng vaseline vừa đủ trong vết xước.

Một nguyên nhân khác là đối với những dòng máy, như IBM chẳng hạn, có con trỏ chuột nằm giữa và nhô cao hơn bàn phím, khi bạn đóng màn hình xuống và niêm chiếc máy quá chặt trong túi xách, chính nút điều khiển chuột này sẽ làm trầy xuớc màn hình. Sử dụng một miếng lót che bàn phím trước khi đóng nắp máy sẽ giúp bạn phòng tránh “tai nạn” này.

Về điểm chết trên màn hình, có hai dạng: hoặc chúng chết hẳn (dead pixel) - nghĩa là bạn luôn có một điểm màu đen tại vị trí đó, hoặc chúng bị đơ (stuck pixel) – tức chúng chỉ còn thể hiện một màu, chứ không phải tất cả trạng thái màu sắc.

Bạn cũng phải cần phát hiện các điểm chết hay đơ này trước khi chọn mua máy tính xách tay. Một chương trình miễn phí, nhỏ gọn, chạy được trên đĩa mềm, CD hay USB mang tên Dead Pixel Locator (www.astris.com/dpl/tft.exe) sẽ giúp bạn phát hiện ra những điểm chết này bằng cách thể hiện màn hình với lần lượt các màu chuẩn. Mỗi nhà sản xuất đều đưa ra một giới hạn về số lượng điểm chết có thể có trên màn hình lúc xuất xưởng (thông thường là bốn). Nếu vượt quá giới hạn này, bạn có thể yêu cầu lấy một sản phẩm khác. Có hai phương pháp để xử lý các điểm chết trên màn hình, nếu khi bạn phát hiện ra chúng thì đã… hết bảo hành, hoặc không còn có thể đổi hàng.

Cách thứ nhất, thường được gọi đùa là “mát-xa” điểm chết: Bạn dùng một miếng giẻ mềm khô lót lên khu vực điểm chết rồi dùng đầu ngón tay đè mạnh lên đó với một lực vừa phải. Sau đó, bạn vừa nhấn vừa xoay đầu ngón tay giống như… bấm huyệt, hay xoa bóp. Bạn cũng có thể xoay vòng vòng đầu ngón tay xung quanh khu vực điểm chết. Nếu cách dùng ngón tay không hiệu quả, bạn thử xếp các lớp vải lót dày lên rồi dùng đầu một chiếc bút bi để nhấn và xoay. Cẩn thận, nếu bạn không muốn tạo ra những vết xước khi sửa lỗi điểm chết này!

Còn một cách khác nữa để khôi phục các điểm bị đơ. Bạn hãy sử dụng phần mềm hay website sửa lỗi điểm chết bằng cách bật tắt liên tục các điểm này với tần suất rất cao. Có rất nhiều website và phần mềm như: http://www.killdeadpixel.com, http://udpix.free.fr, http://www.dataproductservices.com/dpt để bạn sử dụng.

(suu tam)

Mánh khóe "luộc" đồ của thợ sửa máy tính

CPU dòng Duo có thể trở thành Celeron trong tích tắc, các loại chip thuộc loại hiếm trên bo mạch chủ, RAM, ổ CD, DVD... đều có khả năng bị tráo. Nếu không có gì để thay đổi, nhiều thợ còn phá cho hỏng máy để làm tiền khách hàng.

Bo mạch chính của chip bị gỡ, đảo chiều.

Anh Bùi Phước Thái, quận 3, TP HCM, từng làm nhân viên kỹ thuật ở một cửa hàng sửa chữa máy tính cho biết, một trong những chiêu phổ biến nhất dùng để lừa sự cảnh giác của khách hàng là thái độ tận tình quá mức của nhân viên hướng dẫn. Khi nhận máy và trả máy họ luôn hướng khách hàng tập trung vào những công việc như xác nhận tem, mác, rồi để khách yên tâm họ sẵn sàng ký tên mình lên các tem mác đó.

"Tất cả điều này chỉ làm cho khách hàng yên tâm và dĩ nhiên thiếu thận trọng. Đến khi đem máy về kiểm tra thì linh kiện đã bị luộc, chỉ còn vỏ bên ngoài và chữ ký đôi khi là giả mạo", anh Thái nói.

Theo anh Trần Văn Hậu, thợ sửa máy tính tại quận 7, TP HCM, những loại tem bảo hành được dán trên linh kiện máy tính thường được cấu tạo dễ bị rách nếu có tác động mạnh. Và nhãn mác luôn có độ dày nhất định vì vậy nếu gỡ ra để dán lại sẽ có nhiều dấu nhăn. Tuy nhiên, khi một vài thợ dùng máy sấy để lột những lớp tem này ra thì khó có thể nhận biết được.

RAM (bộ nhớ) là loại linh kiện dễ tráo nhất vì cấu tạo đơn giản. Nhiều khách yêu cầu ký tên lên chip cho ăn chắc, nhưng điều này là vô nghĩa bởi thợ tráo luôn cả thành phần. "Thương hiệu bộ nhớ có rất nhiều nhưng đa phần đều gắn những chip phổ biến, dễ thay", anh Hậu cho hay.

LCD thường bị đổi dây truyền tín hiệu hình ảnh (VGA) hoặc mạnh tay hơn thì cả phần gương màn hình cũng sẽ bị thay. Nếu gặp trường hợp này khổ chủ sẽ phải mất khoảng từ 15 đến 35 USD cho cáp và thay lại màn hình từ 70 đến 200 USD.

Cáp VGA chạy dài ở mặt sau LCD, luôn được cố định bằng băng dính. Vì vậy, khi lột ra, nó rất dễ để lại dấu vết. Trong khi đó, nếu khi sửa laptop bạn lại được báo hỏng những bộ phận không liên quan tới màn hình thì những dấu hiệu này là điều chắc chắn bạn đã "gặp nạn".

Một số linh kiện tương tự nếu chỉ tin tưởng vào tem dán hay nhãn mác sẽ rất dễ bị lừa: pin laptop, card wireless, card giao tiếp Bluetooth hay hồng ngoại, CPU, ổ CD, DVD...

Ổ đĩa cứng (HDD) cũng là một trong những thứ bị có thể tráo nhanh nhất. Hầu hết các loại HDD trên thị trường đều có lớp nhãn mác dày và rất dễ lột ra. Vì vậy, thợ chỉ cần thay mác sao cho phù hợp với dung lượng ổ ban đầu của khách.

Theo anh Hậu thì các danh sách HDD dễ lột mặt nhất lần lượt từ dễ đến khó có: Seagate, Maxtor, Samsung, Fujitsu... Hãng Hitachi thì khả năng này bị loại trừ rất nhiều do những mẫu đời mới có tráng lớp thiếc nên khi đã lột ra thì không thể dán lại được.

Bên cạnh những chiêu bài để có thể trộm đồ, nhiều tay thợ còn ác ý hơn khi phá hỏng một số linh kiện để buộc khách hàng phải sửa máy. Một số nơi dùng dao lam để rạch chân "chip cầu bắc" hay "chip cầu nam". Đây là hai chip quan trọng nhất trên bo mạch chính. Vì nó dùng công nghệ dán chip mà không phải theo phương thức hàn thông thường nên khi hỏng sẽ rất khó thay.

Lỗi này vô cùng khó phát hiện ngay cả đối với một kỹ thuật viên chuyên nghiệp. Nhiều thợ còn dùng cả cách thay đổi trật tự IC, đảo chiều... làm cho khách nếu có đem đi nhiều thợ khác cũng không thể nào biết cách sửa. Khổ chủ chỉ còn nước quay trở lại nơi ban đầu và chịu một cái giá cắt cổ để máy trở lại bình thường.

"Một số ít cửa hàng cũng lợi dụng chiêu này để đánh bóng tên tuổi của mình. Khách hàng không biết lại nghĩ rằng khả năng tay nghề ở những nơi này cao hơn nên mới có thể sửa được hỏng hóc của máy mình", anh Nguyễn Văn Tín, kỹ thuật viên IT lâu năm ở quận Thủ Đức, TP HCM cho biết.

Một thợ khác còn tiết lộ, nhiều mánh khuyến mãi hiện nay rất nguy hiểm như việc kiểm tra laptop, PC không tốn 1 xu, xử lý sự cố hay kiểm tra sức khỏe PC miễn phí... Đây cũng là dịp thuận tiện để các thợ "phù phép" để máy đang lành thành bệnh, "tiền không mất nhưng tật cũng mang".

Nhiều chuyên gia khuyên rằng, ngoài những dấu hiệu nhận biết bị lừa, khách hàng tốt nhất nên áp dụng biện pháp đề phòng. Nếu có máy tính để bàn hay laptop hỏng thì nên nhờ người thân có kinh nghiệm kiểm tra giúp. Sau khi được nhân viên kiểm tra báo hỏng thứ gì thì tốt nhất chỉ nên để lại cửa hàng linh kiện đó thôi, còn tất cả nên đem về.

Vì tất cả các loại thiết bị từ nhỏ đến lớn đều có số serie, bạn nên kiên nhẫn làm dấu hoặc ghi lại số seri của toàn bộ các thành phần có trong máy trước mặt nhân viên kiểm tra máy.

Dưới đây là hình ảnh tang vật của một số trường hợp bị tráo đổi linh kiện. Ký hiệu màu đỏ là thiết bị đã bị đã bị tráo đổi, cố tình làm đảo ngược trật tự... Ký hiệu màu xanh là lúc chưa bị 'luộc":


Nhãn mác tráo qua RAM khác nên bị nhăn gấp.

Tráo tem card wireless để lại vết dơ do chạm tay trực tiếp.

Cáp VGA laptop đã tráo bị hỏng chân so với cáp nguyên bản.

Pin laptop bị tráo và pin gốc.

CPU bị lột tem so với nguyên bản.

Kiểm tra phiên bản cổng USB của máy tính

iện nay, hầu hết các máy tính đều có gắn cổng USB để dễ dàng sao chép dữ liệu qua lại giữa thiết bị USB và máy tính. Tuy nhiên, việc sử dụng cổng USB và đĩa USB cũng có những yêu cầu về mặt tương đồng với nhau. Đó là, Cổng USB 1.1 chỉ đọc được đĩa USB 1.1, còn cổng 2.0 có thể đọc được cả USB 1.1 và 2.0.

Và khi gắn 1 USB vào, nhưng máy tính không nhận ra USB đó thì bạn hảy sử dụng cách sau để kiểm tra thông tin cổng USB trên máy tính của bạn là 1.1 hay 2.0.

Đầu tiên, bạn mở chương trình Notepad lên từ Start Menu hay nhấn chuột phải trên Desktop > chọn New > chọn Text Do*****ent. Sau đó, bạn hãy nhập đoạn mã sau vào giao diện của Notepad:

On Error Resume Next

RegKey = "HKLMSYSTEMCurrentControlSetEnumUSBROOT_HUB20"

CreateObject("WScript.Shell").RegRead(RegKey & "")

If Err Then

If InStr(LCase(Err.Description), "invalid root") > 0 Then

MsgBox "May tinh cua ban dang su dung cong USB 1.1"

Else

MsgBox "May tinh cua ban dang su dung cong USB 2.0"

End If

End If

Tiếp theo, bạn vào File > chọn Save As…, rồi nhập 1 tên bất kì với phấn đuôi là .vbs(Ví dụ: Test USB Port.vbs) và chọn nơi lưu trữ tập tin trên > nhấn Save. Cuối cùng, bạn hãy kích hoạt tập tin này và xem thông báo hiện ra là May tinh cua ban dang su dung cong USB 1.1hay May tinh cua ban dang su dung cong USB 2.0.

Các bạn có thể tải tập tin Test USB Port.vbs đã được tạo sẵn tại http://tinyurl.com/usbport. Sau khi tải về bạn có thể dùng Notepad mở nó và chỉnh lại 2 dòng thông báo theo ý mình.

Lưu ý: Do hiện nay đã xuất hiện thêm cổng USB 3.0 nên thông báo cổng USB 1.1 cũng chưa hẳn là chính xác. Tuy nhiên, các bạn có thể yên tâm vì thực tế loại cổng 3.0 cũng chưa được thông dụng.

(Suu tam)

Ngã rẽ cuộc tình

Tôi xin em, xin em đừng khóc
Cứ lạnh lùng mà hãy bước qua tôi
Đừng buồn chi, mọi chuyện đã rồi
Tình tan vỡ, em ơi số phận.

Cuộc đời tôi nhiều phen lận đận
Cũng chỉ vì nước mắt em rơi
Nước mắt kie đã rớt trước bao người
Lời gian dối bao lần tôi đã nhận
Tôi đã thứ tha để giờ tôi hối hận
Cuộc tình nào là tình thật trong em
Hay tình nào cũng là tiếng dối gian
Là mây gió, chỉ là màn hài kịch
Một chò trơi mơ hồ, vô định
Sự cợt đùa, vui thú phải không em.
...
Tôi ngây thơ, yêu như kẻ cường điên
Dẫu vẫn biết em chưa hề chung thủy
Tôi đã yêu, mong một điều giản dị
Tấm chân tình sẽ lay động lòng em
Thật buồn cười, khờ dại phải không em
Tôi từng dặt hình em trên tất cả
Để được gi?....em trao tôi tình giả
Trao cuộc tình đau, cuộc tình đã phai màu.

Giờ em ơi, giờ sẽ chẳng còn đâu
Chẳng còn nữa lần đầu hay lần cuối
Chẳng còn thứ tha những lần em lầm lỗi
Đừng ngóng nơi tôi một lối đi về
Giờ 2 người là 2 ngả đường đi
Tôi đường tôi em về nơi giả dối
Hãy nghĩ suy những cuộc tình tội lỗi
Đã bao người đau khổ giống như tôi/
Một chữ tình giờ đã vỡ đôi
Nay chia tay hãy nói lời từ giã
Chuyện tình xưa đành coi như nước lã
Hạt cát ven đường nay đã chẳng còn đâu
Và bây giờ ta đã chẳng còn nhau
Tạm biệt nhé tình nhuốm màu lầm lỗi.



Đây là tư liệu khoa học về một nguyên tố mới được thêm vào "bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học":

1. Tên nguyên tố : Con Gái

2. Ký hiệu: Gi (Girl)

3. Khối lượng nguyên tử: !! Cấm không được động chạm đến vấn đề này.

4. Tính chất vật lý: Thường có hình tròn trịa. Sôi và đông lạnh không dự báo. Tan chảy khi được đối xử đúng mực.

5. Tính chất hóa học: Hoạt tính cao, không ổn định. Chịu sức hút của vàng, bạc và bạch kim. Có thể hấp thụ năng lượng thực phẩm lớn. Có thể bị đổi mầu khi đứng cạnh các vật mẫu "nổi" hơn.

6. Sử dụng: có tính trang trí cao. Là chất xúc tác mạnh cho sự phân tán tài sản.

Bí quyết của vận may

Gì mà cười tủm tỉm thế? Lại ăn tiếp à?
Tôi hỏi Thuận ngay khi vừa nhìn thấy hắn từ đâu bước vào lớp.
- Dĩ nhiên. Ăn trận Liverpool với con lô 57.
Thuận nói, mặt hắn tỉnh bơ cứ như cái từ “dĩ nhiên” của hắn là… dĩ nhiên thật vậy. Mà có lẽ cũng là dĩ nhiên thật… nghĩ lại tôi mới thấy như vậy.
Thuận là thằng bạn học cùng lớp học thêm với tôi. Hắn là dân ngoại tỉnh, nhà hắn thuộc dạng cũng khá giả, đưa hắn lên Hà Nội học. Hắn ở nhà bố mẹ hắn sắm cho, một mình. Tuy nhà hắn cũng thuộc loại có tiền nhưng bố mẹ hắn không bao giờ cho hắn quá mức cần thiết, có lẽ họ cũng biết con trai họ. Hắn vốn là một kẻ mê cờ bạc. Tất cả những trò đen đỏ rủi may trên đời, hắn đều ham thích. Tá lả, tổ tôm, ba cây, lô, đề, cá độ bóng đá, vân vân và vân vân. Tuy nhiên, đã từng có một thời tôi nghĩ rằng hắn không có cái “mệnh” cờ bạc. Năm ngoái, mới chỉ cuối năm ngoái thôi, tức là cách đây khoảng 7, 8 tháng gì đó, hắn đã phải đem tất cả những đồ có giá trị của hắn đi gá nợ. Hắn chơi rất nhiều, và càng chơi càng thua, thua ghê gớm. Sau đó hắn đã cố gắng chạy khắp nơi để tìm cách gỡ nợ, và hắn không chơi nữa. Không chơi một chút nào, một con đề cũng không, mặc dù mỗi lần đi qua một ông kết quả nào, hắn vẫn hỏi con đề hôm trước ra bao nhiêu, để rồi xuýt xoa nếu thấy mình tính đúng. Nhưng tính là tính, không chơi. Cặp mắt hắn vẫn sôi lên mỗi khi nhìn thấy một hội tá lả bên vỉa hè. Nhưng hắn đã cố kiềm chế, hàng năm trời nay hắn đã bao nhiêu lần tự thề thốt rằng sẽ kiềm chế, nhưng chỉ riêng lần ấy là hắn thành công. Tôi nghĩ thế là may cho hắn, và tôi đoán hắn đã bỏ hẳn môn cờ bạc. Nhưng, mới khoảng bốn tháng nay, hắn đã ném một con lô. Năm trăm, một con lô duy nhất. Và ngay lập tức hắn đem về triệu sáu. Sau lần đó, hắn lại đánh, nhưng đánh rất nhỏ, không đáng kể, và hình như là thua nhiều hơn thắng. Thế rồi, khoảng một tháng sau, hắn chơi thêm một con đề trăm rưởi. Và thế là mười triệu rưởi về tay hắn, tôi đã không tin khi nghe hắn nói, nhưng khi mặt hắn tỉnh bơ, hai tay xòe ra hai bọc tiền dày cộp thì tôi đã phải nghĩ lại. Hắn đang gỡ. Và suốt từ đó đến giờ hắn vẫn chơi, rất nhiều trò, nhưng ít khi đánh lớn, thường thì chỉ một tháng một lần. Những lần đánh nhỏ thì thắng có, thua có, vả lại tiền đánh cũng không đáng kể, nhưng đã đánh lớn thì chưa bao giờ hắn trượt, kể từ hôm đó đến giờ. Và tiền triệu, tiền chục triệu, có lần còn gần trăm triệu, hắn không thiếu, nhưng lại hết veo rất nhanh, vì cái thói cờ bạc quá nhiều của hắn. Nhưng hắn vẫn lấy làm sung sướng, tất nhiên. Tháng trước tôi thiếu tiền, tôi đã nhờ hắn gá hộ một con đề, hắn không nhận, hắn nói là nếu cầm chung với tiền người khác mà đi đánh sẽ mất thiêng. Hắn đi đánh trước, và hôm sau mang tích kê đến cho tôi xem. Tôi đánh theo hắn ngay chiều hôm đó, và có luôn bảy trăm.
Thuận ngồi vào chỗ, cái mặt gầy toàn xương vểnh đi vểnh lại, ra trò thích chí. Tôi hỏi.
- Ăn tổng cộng bao nhiêu?
- Chín lít thôi, cò con mà. Đợi tuần sau dồn con lô trượt.
- Thứ bảy này đi chơi không?
- OK, thích thì chiều, yêu thì cưới, yêu thì gật mà không yêu thì bật.
- Hôm đó mày sẽ đóng vai “Bao” Thanh Thiên nhé?
- Tất nhiên rồi, nhằm nhò gì ba cái chuyện lẻ tẻ, nhà giàu tiếc gì con lợn con. Mấy giờ?
- Chiều, hai giờ.
- Được. Sang nhà tao, tao chờ. Đến nơi cứ đẩy cổng mà vào nhé, tao không đóng đâu.
- Có hai giả thiết trong trường hợp này. Một là mày dũng cảm vô song, hai là mày ngu tụt hạng. Dạo này có bao nhiêu chuyện ở cái khu đấy mà mày vẫn không kinh à? Vẫn còn mở cổng suốt trưa?
- Kệ, lo quái gì. Biết đâu như thế lộc mới về? Mấy người xấu số lại phù hộ cho tao thì sao?
Nói xong, Thuận cười hềnh hệch. Thằng này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tôi nghĩ thầm. Dạo này khu phố nhà nó rất hay có chuyện. Toàn là người chết. Hồi mấy tháng trước, một gã nghiện được phát hiện ra trong khoảng trống giữa hai căn nhà, đang bốc mùi khủng khiếp sau 5 ngày mất tích. Cái xác không có đầu, bị chặt ra một cách vụng về bằng một vật dụng gia đình, báo chí nói vậy. Khoảng hơn một tháng sau, cũng có thể là chưa đầy một tháng, tôi không nhớ rõ lắm, một bé gái mới 12 tuổi mất tích. Sau gần một tuần ngự trên bản tin tìm trẻ lạc, cô bé được tìm thấy, dựng đứng trong một thùng rác công cộng to đã bỏ đi từ lâu. Lại một cái xác không đầu nốt. Và thêm 2 vụ gần đây nữa, mất tích.
*
* *
Hai giờ kém mười lăm.
Tôi có thói quen đi sớm, bất kể đi học, đi chơi, hội họp hay hẹn hò. Thuận thì không, hắn thích ngủ nướng.
Cổng nhà không đóng, như mọi lần, chỉ khép hờ. Tôi đẩy cửa bước vào. Cửa nhà đóng nhưng không khóa, tôi chưa thấy ai lại để nhà thế này trong khi đang ngủ bao giờ. Tôi mở cửa, bước vào.
Thuận nằm ngay đó, trên ghế băng. Nó thường nằm vạ vật linh tinh trong nhà, ít khi lên phòng. Tôi cũng chưa biết phòng trên tầng 2 của hắn như thế nào, không biết có phải phòng ngủ không nữa, vì tôi thấy có bao giờ hắn ngủ ở đó đâu! Tôi lại gần hắn. Mùi rượu bay lên nồng nặc. Hắn hay uống mỗi khi vui, chỉ khi vui thôi, không giống với đa số người tìm rượu giải sầu. Hơi rượu nặng thế này, chắc là hắn đang say mèm. Một chân hắn ghếch lên cái bàn con thấp, một tay vắt lên thành ghế, cái mồm méo xệch đi, mắt nửa mở nửa nhắm. Tôi cười thầm, cúi xuống đưa tay vả nhẹ vài cái vào má hắn.
- Ê, dậy! Say hả?
- Gì thế? Mới có mười hai rưỡi…
- Nhìn đồng hồ đi con trai, gần hai giờ rồi!
Thuận chớp chớp, giụi giụi mắt rồi ngồi dậy. Hắn nhìn đồng hồ, vươn vai ngáp dài một cái rồi uể oải nói.
- Ngồi đợi tao tí đi, giải rượu đã. Sáng nay chúng nó bắt khao, uống tít quá.
Hắn đứng dậy và đi vào phòng trong, bước đi nghiêng ngả, tập tễnh. Tôi không ngồi, tôi thích đứng xem kĩ nhà hắn hơn. Tôi thích chú ý đến từng chi tiết nhỏ nhất của một căn nhà, để đoán được chủ nhà là người như thế nào. Tương đối thôi, nhưng tôi coi đó là một trò chơi thú vị. Tôi chú ý đến con chuồn chuồn gỗ không bao giờ rơi trong tủ kính của hắn, lần trước tôi đến nhà hắn còn chưa có. Tôi tự hỏi sao hắn lại thích cái trò bịp trẻ con này, vì rõ ràng mấy cái trò này bọn tôi được học qua ở trường lâu rồi. Một lọ hoa giấy, chắc là ai đó gửi nhờ chứ hắn chẳng bao giờ bầy vẽ mấy thứ lặt vặt thế này. Cũng chẳng ai tặng hắn, vì hắn sống một mình trên này, và không thân thiết với ai đủ để họ tặng hắn một thứ hắn không thích như thế. Một tờ lịch tường, cũng là mới so với lần trước tôi đến nhà hắn – tất nhiên, vì lần cuối cùng tôi vào tận trong nhà hắn là năm ngoái – được treo lệch lạc. Trên lịch có những dấu đỏ cùng mấy hàng chữ mà tôi không nhìn rõ. Tôi tiến lại tờ lịch, nhìn kĩ, mãi mới đọc được nét chữ vừa nhỏ vừa xấu do hắn viết.
Dấu đỏ đầu tiên đập vào mắt tôi là ngày 19/3, cùng với dòng chữ “Huyết nhật 4”. Tôi nhớ mang máng hình như đó là ngày mà người ta đăng báo mất tích người một người trong khu… không, phải muộn hơn, có lẽ vậy. Nhưng một dấu đỏ tiếp theo, đó là vào hôm nay, 17/4, với một dòng chữ tương tự: “Huyết nhật 5”.
“Huyết nhật 5”? Là cái quái gì thế nhỉ? Tôi giở sang các trang lịch sau,các tháng sau tháng 4 không có dấu đỏ.
Thuận đâu rồi nhỉ? Hắn đang làm cái quái gì vậy? Tôi xem đồng hồ. Hai giờ mười ba phút. Tôi có thói quen vặn đồng hồ sớm vài phút để đỡ bị muộn giờ, chính vì vậy mà tôi hay đi sớm trong các cuộc hẹn. Nhưng, để mình không quen với việc luôn trừ nhẩm đi mười phút khi xem đồng hồ, cứ vài ngày tôi lại chỉnh đồng hồ theo một mức khác, sớm năm phút, đúng giờ, chậm mười phút, v.v… Mức sớm mười phút tôi đã để khá lâu, có lẽ tôi nên chỉnh lại. Tôi bấm nút chỉnh đồng hồ. Tối quá, chẳng nhìn thấy gì. Căn nhà thằng bạn tôi thừa phòng, nhưng thiếu ánh sáng. Một mình hắn – một kẻ có thể đặt lưng nằm vạ vật bất cứ đâu – lại mua một căn nhà ba gian, một việc làm thừa thãi phí tiền. Không nhìn được rõ số hiện trên đồng hồ, tôi đưa đồng hồ lên ngang mặt để hứng lấy chút ánh sáng ít ỏi từ cửa sổ phía sau.
Tôi chưa bao giờ nghĩ chiếc đồng hồ của mình lại hữu ích đến thế.
Tôi vốn quen nhìn gương và thường ngày vẫn quan sát mọi vật xung quanh mình chủ yếu bằng những vật có thể soi gương được, vì vậy tôi có thể một tay cầm chuột máy tính, tay kia với ra sau lấy vật này hay vật khác mà không cần quay đầu lại, đôi khi còn cả xem phim nữa. Và lúc đó, trong một giây, chỉ một giây thôi, tôi đã nhìn thấy Thuận qua mặt đồng hồ của mình. Hắn đang cầm một con dao. Chưa bao giờ mắt tôi tốt như thế này, tôi nhìn thấy rõ ràng con dao bầu to trên tay Thuận, hắn đang đi về phía tôi, nhẹ nhàng nhưng rất nhanh. Và tôi đã kịp nhìn thấy hắn đâm dúi con dao về phía mình. Một phản xạ kịp thời đã giúp tôi né phát dao chí mạng đó. Tôi quay người lại, nhìn thấy thằng bạn mình đang nhễ nhại mồ hôi, mặt đỏ au lên, tay phải vẫn nắm chặt con dao vừa đâm tới, tay trái gồng lên ép chặt vào người như đang bế một em bé tưởng tượng. Cánh tay gầy gộc đang nắm con dao thuận đà quét ngang về phía tôi. Trong một giây, có thể hơn, tôi cảm thấy mạng sườn mình buốt khủng khiếp như đang bị lửa đốt. Nhưng rồi ngay sau đó, người tôi ngập trong cảm giác nôn nao, tê dại xóa hết mọi đau đớn. Tôi biết huyết áp mình đang mất ổn định. Tôi bước nhanh về phía sau, vòng tay phải qua ôm bên mạng sườn trái vừa bị chém một nhát.
Thật sự tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thuận vẫn đang rất hăng, hắn vẫn ghì chặt con dao như muốn bóp nát cả chuôi dao, cổ hắn hằn lên gân xanh gân đỏ, mặt hắn như một quả cà chua nhưng đang tím dần lại, hơi thở hắn rít từng hồi qua kẽ răng. Và cặp mắt hắn, tôi sẽ bị ám ảnh suốt đời bởi cặp mắt này, mắt hắn toàn một màu đỏ quạch, giống như những tấm ảnh trước kia tôi vẫn xem trong trang ..........net. Hắn như một con bò dại, gồng từng nhịp chân tiến về phía tôi, chém xả xuống chéo vai bên trái tôi. Tôi bình tĩnh hơn hắn, tôi hiểu rõ lúc này cần làm gì. Tôi bước một bước tiến thêm về phía hắn, đến khi ngực tôi sát vào với tấm ngực trần xương xẩu của hắn. Hắn sẽ khó tấn công tôi bằng dao ở khoảng cách này. Không để hắn kịp rút tay cầm dao về, tôi dùng tay trái tóm lấy cánh tay hắn, cố gắng bám càng gần bàn tay hắn càng tốt, vì tôi nghĩ theo luật đòn bẩy thì nếu bám càng xa khuỷu tay, hắn sẽ càng khó cử động. Còn tay phải nữa, tôi co tay phải lại về sau vai, mặc cho tay trái của hắn thụi một nhát khá đau vào bụng phải tôi. Rút hết sức tay phải về để lấy đà, tôi giáng một quả đấm vào cổ họng hắn, bằng tất cả sức lực của tôi.
*
* *
Mắt tôi đang hoa lên. Tôi không nhìn rõ mọi vật xung quanh. Huyết áp tôi vẫn chưa kịp trở lại bình thường. Tôi ôm lấy mạng sườn trái của mình, cố giữ cho chiếc khăn mặt khỏi rơi. Chiếc khăn mặt của hắn là thứ đầu tiên tôi tìm thấy có thể bịt vết thương. Cũng may, tôi nghĩ phát chém cũng không sâu.
Tôi thả mình đánh phịch xuống ghế. Thuận vẫn nằm đó, trên mặt đất cách tôi gần một mét. Hắn bị ngất. Cổ họng con người rất yếu, một thằng bạn học wushu tán thủ nói với tôi như vậy. Nếu đánh vào cổ họng, đối tượng dễ bị ngất xỉu, nếu đủ lực nữa thì có thể chết ngay. Tôi không đủ sức để đạt mức thứ hai. Tôi thầm mong khi hắn tỉnh dậy sẽ bình tĩnh hơn. Tuy nhiên, tôi vẫn phải thủ con dao bầu của hắn bên mình. Lưỡi dao vẫn dính đầy máu của tôi. Đau quá, vết thương trên người tôi nhói buốt, giật từng hồi. Mồ hôi của tôi cũng tứa ra khắp người, chảy vào vết thương làm tôi xót kinh khủng. Tôi cảm thấy khát khô cổ. Tôi vươn người sang bên trái lấy bình nước và chiếc cốc thủy tinh trong khay đặt trên bàn. Tôi rót một cốc.
Một lần nữa tôi đã phải tự hào vì thói quen nhìn gương của mình. Qua chiếc cốc thủy tinh, tôi chỉ kịp thấy một cái bóng đang vụt đến từ sau lưng mình. Tôi vòng tay phải ra chộp lấy con dao bầu tôi vừa để trên bàn, gạt bừa về phía sau.
Một tiếng rên khe khẽ thoát ra từ cổ họng tắc nghẹn của Thuận. Tôi bước vội lên phía trước để đề phòng, quay đầu lại nhìn. Nhát dao của tôi trúng ngay giữa ổ bụng Thuận. Hắn gập người lại, co quắp, quằn quại như một tên nghiện đến hồi lên cơn. Mặt hắn đổ úp lên mặt ghế băng tôi vừa ngồi, khuôn mặt co rúm lại một cách đáng sợ. Hai tay hắn ôm lấy vết thương đang tứa máu, vứt con dao găm – mà hắn vừa rút từ đâu đó ra để tấn công tôi – xuống dưới đất. Chân hắn giãy mạnh.
Một lúc sau, hắn đã im hẳn.
Mắt tôi đã hoa lắm rồi, tôi chộp vội cốc nước trên bàn, nốc cạn, rồi cầm cả bình nước mà tu,vừa tu vừa tưới cho ướt mặt.
Cũng có hiệu quả. Nước làm cho huyết áp của tôi chóng trở lại hơn.
Tôi nhìn, nhìn vào những gì mình vừa làm. Thuận đang nằm trên vũng máu, mặt hắn đã trôi khỏi mặt ghế băng từ lâu. Da hắn đã đổi sang màu tím, và cứ tím dần, tím dần. Hắn đã chết! Tôi không muốn tin Thuận đã chết. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tôi đã làm điều gì? Đã gây ra chuyện gì? Không!
Người tôi run bắn lên. Tôi đến gần cái xác, rờ vào mũi, rồi đến tim Thuận, chẳng để làm gì cả, vì tôi vẫn biết hắn đã chết. Đã… đã chết.
Tôi hóa điên.
Tôi ôm đầu mà chạy. Vết thương bên sườn vẫn đau buốt mà không có tấm khăn, nhưng tôi mặc. Tôi cần làm một cái gì đó để nguôi cơn điên lúc này. Nước, tôi cần nước. Cứ mỗi lần tôi gặp chuyện buồn bực hay stress, tôi đều tưới nước ướt đầm đìa lên mặt. Lúc này, tôi cũng thấy mình cần nước. Tôi vồ lấy nắm đấm cửa phòng vệ sinh, đẩy mạnh, nhưng không được. Khóa rồi. Tôi tức giận đạp mạnh vào cửa. Phải tìm chìa khóa. Tôi lại chạy xộc ra phòng khách, lục trong người cái xác dưới đất. Một cái bao đựng dao găm giắt ở thắt lưng, và chùm chìa khóa ở đỉa quần. Tôi giật lấy chùm chìa khóa, rồi lại bổ vào cánh cửa nhà vệ sinh. Tôi mở cửa.
Không.
Đây không phải là phòng vệ sinh.
Một ánh sáng màu đỏ máu ngập khắp căn phòng, làm căn phòng có vẻ tối lù mù một cách đáng sợ.
Nhưng cái đáng sợ của căn phòng không phải ở ánh sáng đó.
Tôi mở bước vào phòng. Sàn nhà dính nhơm nhớp dưới chân tôi. Căn phòng này quá rộng so với một phòng vệ sinh.
Một vật gì đó rất lớn đập vào mắt tôi ngay từ đầu. Nó phải to gấp rưỡi cái chậu, trông có vẻ bẩn thỉu và kì dị. Một hình vừa giống cánh dơi, vừa giống thập giá, vừa giống hình bông tuyết. Nó có màu đỏ sẫm, rất sẫm, xù xì, gồ ghề như được quấn chùng bằng vải thô vậy.
Vật kì dị đó được đặt trên một bục cao ngang đầu tôi. Ngay trước nó là một giá gỗ, như một bàn thờ, với một bát hương rất to, nhưng không có một cái chân hương nào hết.
Hai bên vật kì dị ban đầu, về phía gần tôi hơn là bốn cái cọc nhỏ dựng trên đất, đầu mỗi cọc có một vật hình bầu dục, cái thì dài, cái lại ngắn hơn một chút, tất cả đều có màu xám đen.
Tôi đi lại gần hơn cái bàn thờ ấy. Đầu tiên tôi nhìn vào cái đỉnh hương to trước vật kì quái ban đầu. Đúng là cái đỉnh không dùng để thắp hương, tôi chỉ thấy trong đó toàn tro là tro.
Mắt tôi đưa lên, hướng vào mấy vật bên cạnh. Những vật hình bầu dục màu xám đen gắn trên đầu những chiếc cọc dài.
Suýt nữa thì tôi ngất đi khi nhận ra chúng…
Chúng là…
Những cái đầu người!
Những cái đầu người kích thước khác nhau. Những bộ tóc dài thì rũ rượi rủ xuống che kín mặt, còn tóc ngắn thì dính bết lại trên đầu. Khuôn mặt biến dạng đến mức không còn có thể nhận ra đó là khuôn mặt con người.
Tôi suýt nôn.
Tôi buộc phải quay mặt lại để tránh nhìn những cái đầu người đó, những cái đầu người với những con mắt không có lòng đen.
Và tôi bị một vật gì đó ở góc phòng gây chú ý.
Một cái bàn nhỏ, trên bàn có những tập giấy.
Tôi đọc.
Đó là một quyển sách đã cũ, rời rạc từng trang. Giấy đã mục nát ghê lắm rồi. Tôi cố đọc trong ánh sáng đỏ tù mù.
Những nghi lễ, cách thức cúng tế.
Tất cả những gì cần thiết liên quan tới một vị thần.
Vị thần của vận may cờ bạc.
Với những vật hiến tế, những cái đầu người.
Và ngay bên cạnh quyển sách đó là một cái rìu to. Lưỡi rìu đẫm đầy máu.
Một loạt suy nghĩ vụt nhanh qua đầu tôi. Tôi cảm thấy đầu mình nhức kinh khủng.
Tôi cầm lấy chiếc rìu, nhấc thử. Tôi vẩy lên vẩy xuống vài lần cho quen tay, rồi ra khỏi căn phòng đó.
*
* *
- Chào các chú!
- Gì mà cười ghê thế? Lại được à?
- Ăn chứ, đương nhiên rồi. Một roét.
- Khao đê!
- Ôkê! Bao giờ?
- Bốn ngày nữa, mồng 9.
- Được, sang nhà tao nhé. Nhà cũ của tao cơ, không phải cái nhà lần trước mày đến đâu. Mà thôi, hay để tao sang nhà mày đón mày. Về nhà tao trước, tao có việc nhờ mày tí, rồi đi.
Thằng bạn cười khanh khách, nghéo tay với tôi. Tôi đã nói ngôi nhà ấy là nhà cũ của tôi, liệu có sao không nhỉ? Chắc là không sao… Nó sẽ chẳng còn thời gian mà nói cho ai khác đâu…

Tuesday, September 16, 2008

“Dọn đường” để Win XP khởi động nhanh hơn


Máy tính là khởi động chậm khiến người dùng khó chịu. Đây là một số cách giúp cho máy tính dùng hệ điều hành Windows XP khởi động nhanh hơn.

Tắt những dịch vụ khởi động không cần thiết

Chạy cùng với các chương trình hệ thống lõi của Windows khi khởi động còn có một loạt dịch vụ. Một số cần cho Windows XP hoạt động, nhưng cũng có nhiều dịch vụ dành cho những tính năng có thể bạn không cần đến, có thể tắt bỏ. Nói chung, càng ít dịch vụ, Windows XP khởi động càng nhanh.

Để tắt bớt dịch vụ chạy lúc khởi động, bạn có thể làm hai cách: Cách đầu tiên là vào System Configuration Utility (Start/Run, gõ msconfig, nhấn OK). Thẻ Services cho thấy các dịch vụ chạy hoặc tắt khi máy tính khởi động. Bạn có thể tắt dịch vụ chạy khởi động bằng cách bỏ dấu kiểm của dịch vụ đó, rồi nhấn OK.

Cách thứ hai là truy cập mục quản lý các Services. Cách này được nhiều người áp dụng hơn vì giao diện của nó cung cấp nhiều thông tin và mô tả rõ hơn về chức năng của các dịch vụ. Có hai cách mở mục quản lý các Services: vào Control Panel/Administrative Tools/Services hoặc chọn Start/Run, gõ services.msc, rồi nhấn OK.

Trong mục quản lý Services, bạn nên lưu ý đến cột Startup Type. Thông tin cột này liệt kê cho thấy dịch vụ đó chạy tự động (automatic) hay tự chỉnh (manual). Các dịch vụ tự chỉnh chỉ khởi động trong Windows XP khi bạn khởi động quy trình yêu cầu dịch vụ đó. Một số quy trình khác có thể yêu cầu dịch vụ đó trong trường hợp có liên hệ phụ thuộc, trong trường hợp này dịch vụ phụ thuộc cũng sẽ khởi động. Bởi vì các dịch vụ tự chỉnh không tự động chạy khi bạn khởi động Windows XP, nên bạn không cần làm gì với các dịch vụ tự chỉnh.

Tuy nhiên, tất cả các dịch vụ được liệt kê là tự động (automatic) trong cột Startup Type sẽ chạy khi Windows XP khởi động. Như trên đã trình bày, nhiều dịch vụ trong số đó là không cần thiết, do đó bạn có thể dừng các dịch vụ tự động trừ khi bạn không biết hậu quả của việc tắt dịch vụ đó. Bạn có thể lấy thông tin về dịch vụ bằng cách nhìn vào cột Description. Dưới đây là một số dịch vụ bạn có thể dừng chạy lúc máy tính khởi động:

Cập nhật tự động (Automatic Updates): Dịch vụ này để cho Windows XP tự động kiểm tra khi máy tính nối mạng internet để cập nhật. Nếu không muốn dùng Automatic Updates, bạn có thể tắt bỏ dịch vụ này. Bạn có thể tự lên trang web của Microsoft để cập nhật cho Windows.

3 dịch vụ gồm trình duyệt máy tính (Computer Browser), DHCP Client và DNS Client có thể tắt nếu máy tính không kết nối mạng.

Error Reporting and Event Log: Tắt dịch vụ này cũng không sao, nhưng nó có thể có ích khi máy tính trục trặc (nhất là với các chuyên gia hỗ trợ kỹ thuật), vì thế bạn nên để cấu hình tự động.

Fax: Nếu bạn không dùng máy tính để fax, có thể tắt dịch vụ này.

Help and Support: Nếu bạn không dùng Windows XP Help and Support Center (cũng có trên trình đơn Start), có thể tắt bỏ dịch vụ này.

IMAPI CD-Burning COM: Dịch vụ này cho phép ghi CD trên máy tính. Nếu bạn không ghi CD hoặc đang dùng phần mềm ghi CD chuyên dụng, có thể tắt bỏ dịch vụ này.

Indexing Service: Máy tính dùng dịch vụ này để chỉ mục file nhưng nếu bạn chẳng mấy khi tìm file thì dịch vụ này coi như thừa. Bạn có thể tắt và chuyển sang chế độ tự chỉnh.

Infrared Monitor: Nếu bạn không dùng các thiết bị hồng ngoại, có thể tắt dịch vụ này.

Messenger: Cho phép gửi tin cảnh báo trên mạng LAN (không giống như Windows Messenger). Nếu bạn không dùng mạng, có thể tắt dịch vụ này.

Print Spooler: Nếu bạn không in từ máy tính, có thể tắt bỏ dịch vụ này. Nếu cần in, nên để ở chế độ tự động.

Remote Registry: Cho phép người dùng từ xa sửa đổi Registry. Nếu bạn không dùng mạng, có thể tắt dịch vụ này.

System Restore Service: Dịch này cho phép bạn dùng System Restore. Nếu bạn đã tắt System Restore, không cần tắt dịch vụ này nữa.

Windows Image Acquisition: Nếu bạn không dùng máy quét (scanner) hoặc máy ảnh số, có thể tắt dịch vụ này.

Wireless Zero Configuration: Nếu không dùng các thiết bị nối mạng không dây, có thể vô hiệu dịch vụ này.

Ngoài ra, có thể còn có một số dịch vụ tự động khác tuỳ thuộc vào phần mềm và cấu hình trên máy tính. Vì thế, tốt nhất nên kiểm tra kỹ các dịch vụ. Nếu bạn kích đúp vào một dịch vụ, hộp thoại Properties xuất hiện. Trên thẻ General, ở mục Startup Type, nếu bạn muốn thay đổi dịch vụ tự động sang chế độ tự chỉnh, chọn Manual, nhấn OK. Thường thì mọi người không tắt bỏ dịch vụ trừ khi biết chắc là sẽ không bao giờ dùng đến. Tuy nhiên, cấu hình tự chỉnh sau này nếu bạn thấy cần dịch vụ đó thì lại chuyển sang tự động, như vậy giúp tăng tốc khởi động. Trước khi thay đổi dịch vụ sang chế độ tự chỉnh, hãy nhìn vào thẻ Dependencies. Thẻ này chỉ cho bạn thấy những dịch khác phụ thuộc vào dịch vụ bạn đang muốn thay đổi.
Ngoài việc tắt bỏ những dịch vụ (Service) không cần thiết, người dùng còn có thể bỏ qua nhiều chức năng khác mà Microsoft đã tích hợp trong Windows XP.

Tắt chế độ Recent Documents History

Windows XP có tính năng theo dõi các tài liệu vừađược mở (Recent Documents History). Ý tưởng là để giúp người dùng nhanh chóng mở lại những tài liệu vừa dùng. Nhưng tác hại của tính năng này là Windows XP phải tính tính toán để đưa những gì vào đó mỗi khi máy tính khởi động, điều đó kéo dài thời gian thời gian bật máy. Vì thế, nếu bạn không hay dùng Recent Documents History, có thể vô hiệu tính năng này để máy khởi động nhanh hơn. Tắt tính năng này bằng cách:

1. Mở Registry Editor (chọn Start/Run, gõ regedit, rồi nhấn OK).

2. Tìm đến HKEY_CURRENT_USER"Software"Microsoft"Windows" CurrentVersion"Policies"Explorer.

3. Tạo khóa NoRecentDocsHistory D_WORD. Kích đúp vào ô trí số bên phải.

4. Đặt trị số ở ô Data Value là 1.

5. Kích OK và đóng trình đơn Registry Editor. Bạn cần khởi động lại máy tính để thay đổi có hiệu lực.

Tắt bỏ Boot Logo

Bạn có thể gỡ bỏ logo khởi động khi mở Windows XP. Thay đổi này có thể tiết kiệm thêm vài giây trong thời gian khởi động. Tác hại của việc gỡ bỏ logo khởi động là bạn sẽ không thấy được những thông điệp khởi động, như kiểm tra đĩa (check disk). Nhưng nếu máy tính không có vấn đề gì, điều này cũng chẳng có gì đáng ngại.

Để gỡ bỏ logo khởi động, theo các bước sau:

1. Chọn Start/Run, gõ msconfig, nhấn OK.

2. Trong System Configuration Utility, kích vào thẻ BOOT.INI.

3. Trên thẻ BOOT.INI, đặt dấu kiểm (x) vào ô lựa chọn NOGUIBOOT. Nhấn OK.

Gỡ bớt font chữ không dùng đến

Càng nhiều font chữ, Windows XP càng phải mất sức xử lý. Để xoá những font chữ không cần thiết, thực hiện các bước sau:

1. Mở thư mục Fonts trong Control Panel.

2. Chọn Edit, chọn Select All, rồi lại chọn Edit, chọn Copy.

3. Tạo thư mục mới trên màn hình nền, mở thư mục đó, rồi chọn Edit/Paste.

4. Trong thư mục mới, xoá hết những font bạn không muốn giữ lại.

5. Trở lại thư mục Fonts trong Control Panel. Kích chuột phải vào những font đã chọn, nhấn Delete.

6. Trở lại thư mục mới trên màn hình nền, kích Edit/Select All.

7. Trở lại thư mục Fonts, kích Edit/Paste. Giờ đây, bạn chỉ còn lại những font mong muốn trong thư mục Fonts.

Cách làm này có vẻ hơi rắc rối. Bởi thực tế bạn có thể xóa font chữ trực tiếp trong thư mục Fonts không cần phải copy và past sang thư mục mới như trên. Nhưng cách làm trên có thể giúp bạn chắc chắn không mắc sai lầm trong quá trình xóa font.

Tắt Remote Assistance và Remote Desktop Sharing

Windows XP Professional có hai tính năng nối mạng từ xa là Remote Assistance và Remote Desktop Sharing. Hai tính năng này hữu ích trong nhiều tình huống, nhưng nếu bạn không dùng đến, có thể vô hiệu chúng để tiết kiệm thời gian khởi động. Nếu muốn dùng lại hai tính năng này bạn vẫn có thể mở lại dễ dàng. Để tắt hai tính năng này, làm cách sau:

1. Nhấn chuột phải vào My Computer, chọn Properties.

2. Chọn thẻ Remote Tab.

3. Bỏ dấu kiểm ở hai ô Remote Assistance và Remote Desktop.

Cập nhật các driver thiết bị

Một thứ nữa có thể làm chậm thời gian khởi động là driver thiết bị cũ. Nếu bạn đang dùng máy tính mới được cấu hình sẵn với Windows XP, bạn có thể bỏ qua việc cập nhập driver. Nhưng nếu bạn đang dùng phần cứng cũ và tự cài đặt driver thiết bị của nhà sản xuất, bạn có thể tìm đến trang web của nhà sản xuất và cập nhật các driver mới cho phần cứng. Windows XP cố gắng tương thích ngược với phần cứng cũ do đó các driver cũ vẫn chạy. Tuy nhiên, các driver cũ thường chậm. Cách duy nhất bạn có thể cập nhật driver là tải driver mới mà nhà sản xuất của thiết bị đưa lên mạng. Đây là việc đáng làm vì driver được viết cho Windows XP chắc chắn sẽ làm việc tốt hơn driver viết cho các phiên bản Windows cũ.

Tắt bỏ Windows Messenger trong Outlook Express 6

Nếu bạn dùng Outlook Express 6, Windows Messenger được cấu hình chạy lúc khởi động. Nếu bạn dùng Windows Messenger thì nên để vậy, nhưng nếu không dùng, sẽ phí thời gian khởi động và nguồn lực máy tính nếu Windows Messenger luôn mở. Bạn có thể tắt để tiết kiệm thời gian khởi động theo các bước sau:

1. Mở Outlook Express 6.

2. Chọn Tools/Windows Messenger/Options.

3. Kích vào thẻ Preferences.

4. Trên thẻ Preferences, bỏ dấu hiểm ở ô "Allow this program to run in the background", nhấn OK.

Tăng tốc thời gian chờ khởi động kép

Nếu máy tính của bạn dùng hệ điều hành Windows XP cùng với một hệ điều hành khác (như Linux), khi khởi động máy tính sẽ hiển thị lựa chọn một trong hai hệ điều hành. Nếu bạn thường xuyên khởi động vào Windows XP và không hay dùng hệ điều hành kia, bạn có thể đẩy nhanh thời gian chờ lựa chọn hệ điều hành mặc định. Thời gian này thường là 30 giây, nhưng bạn có thể thay đổi thiết lập này xuống còn 10 giây, thời gian đủ để chọn hệ điều hành kia nếu muốn. Giảm thời gian chờ lựa chọn hệ điều hành bằng cách sau:

1. Tìm file boot.ini trên máy tính. Nó là file ẩn mặc định, thường nằm ở ổ C hoặc D (ví dụ như C:"boot.ini).

2. Mở file đó bằng Notepad.

3. Thay đổi trị số Timeout xuống 10.

4. Chọn File/Save và đóng Notepad.

Sửa đổi chương trình Setup

Chương trình Setup biểu thị cách máy tính khởi động hệ điều hành. Đẩy nhanh thời gian khởi động đôi lúc cũng đồng nghĩa là đẩy nhanh tốc độ cho Windows XP, vì chương trình Setup cũng quản lý một số chương trình, dịch vụ, quy trình chạy khi máy tính khởi động. Vào chương trình Setup bằng cách giữ phím Delete khi máy tính khởi động. Setup của mỗi nhà sản xuất có thể có một số phạm trù và tên khác nhau, nhưng nếu nhìn kỹ một chút, bạn sẽ thấy được 2 tính năng nếu thay đổi có thể giảm thời gian khởi động:

Quick Power on Self-Test: Đặt lựa chọn này sang Fast hoặc Enabled, tuỳ thuộc vào chương trình Setup. Thay đổi này sẽ bỏ qua kiểm tra khởi động phần cứng và bộ nhớ. Nhưng bạn nên biết là thay đổi này sẽ khiến bạn không nhận được cảnh báo lỗi RAM hoặc bo mạch chủ.

Floppy Search/Test: Nếu ổ đĩa mềm đang chạy tốt (hoặc không dùng đĩa mềm), không có lý do gì kiểm tra nó mỗi khi khởi động máy tính. Chuyển thiết lập này sang Disable.

Theo Đỗ Duy - ICTNews (PC Mag)

Yêu thương không phải là cơn gió vô tình


Darling! Cho em được gọi anh bằng cái tên như thế vì thực sự trái tim em đã chọn anh để thổn thức mất rồi. Lại một đêm em không ngủ được vì nỗi nhớ anh quá cồn cào.
Hai năm qua em vẫn yêu anh tha thiết nhưng chưa bao giờ có anh ở bên, chưa bao giờ có bờ vai để em tựa đầu khi mệt mỏi, chưa bao giờ có vòng tay anh sưởi ấm mùa đông.

Em vẫn nhớ, nỗi nhớ không anh. Hơn một tháng hè không bận tâm đến chuyện bài vở em đã cố gắng không không tự tìm đến anh. Nhưng lý trí không thắng nổi con tim bướng bỉnh, từng ngày, từng giờ em vẫn mòn mỏi tìm bóng hình anh trên nhưng con đường em qua và tự hỏi:

Có bao giờ anh vô tình nhìn thấy em lẻ loi đâu đó, anh sẽ đứng nhìn và nhớ về nơi góc khuất trái tim mình?

Có bao giờ anh biết em bình thản nhưng tim mình đau nhói?

Có bao giờ anh nhớ em nhiều như những lúc em nhớ anh đến nao lòng?

Có bao giờ anh chờ đợi cả ngày một tin nhắn của người mình thương yêu c hỉ để hỏi một câu đơn giản: hôm nay thế nào rồi?

Có bao giờ anh biết có một người luôn bên anh, ủng hộ anh, nguyện cùng anh đi hết con đường…

Có bao giờ… có bao giờ anh yêu em?

Có bao giờ trở lại ngày xưa…?

Ngày anh đến bên, em thấy cuộc sống bên mình đẹp quá, tuyệt vời quá rồi thì những mệt mỏi, những lo toan hay những trò vui của cuộc đời làm anh đánh rơi mất em. Em hụt hẫng, trống vắng vô cùng, cảm giác lạc lõng cứ đeo đẳng lấy em. Thật tội nghiệp! Em muốn được bên anh nhưng làm thế nào để níu giữ anh thì em không biết nữa. Em đã làm tất cả, từ khi gặp anh em đã cố gắng rất nhiều: mạnh dạn hơn, cứng rắn hơn, chín chắn hơn. Em chỉ tiếc rằng ngoài trái tim và cuộc đời này em chẳng còn gì để trao hết cho anh.

Những vấp váp đầu đời đã cho em hiểu tình yêu là gì trong cuộc sống vốn không bằng phẳng này. Em biết yêu bằng cả trái tim thì sẽ có những trăn trở những nhớ mong, những hạnh phúc và cả những khổ đau. Em yêu anh. Em tin là anh biết điều đó.

Yêu thương ơi! Em nhớ anh nhiều lắm, nhớ giọng nói, nụ cười, nhớ cái dáng cao gầy ấy. Nhiều lần em gặp anh nhưng chỉ một chút thôi, dường như anh bận lắm chỉ kịp ghé vào đời em trong giây lát làm em hạnh phúc rồi lại bước đi để lại cho em sự nuối tiếc khi choàng tỉnh giấc. Nhưng có một điều thật lạ anh vẫn lặng thinh trong những lần hội ngộ. Hay tình yêu của em không đủ lớn để xóa vách ngăn vô hình ấy? Anh có biết em sợ lắm sự lạnh lùng, sự xa cách và im lặng.

Nhiều đêm nhớ về anh những giọt nước mắt lại lăn dài trên má, đôi khi em tự hỏi sao lại nghĩ về anh nhiều đến thế, tại sao em lại yêu anh cháy lòng đến vậy. Đó chẳng phải cái cảm xúc bồng bột nhất thời mà thực sự là tiếng lòng nơi sâu thẳm trái tim em. Em muốn nghe giọng nói, thấy anh cười, được đi bên anh. Niềm hạnh phúc dung dị ấy nhưng dường như là quá khó. Em trách: gió cứ vô tình bay, mây cứ vô tình trôi, ngày tháng cứ vô tình qua, anh cứ vô tình xa em, mà em cứ vô tình để hình ảnh anh trong tâm trí.

Bên ly cà phê em vẫn nghe đời rả rích về những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi thật buồn. Nhưng không, dù cho mây có bay, gió có thổi, sương có tan thì em sẽ vẫn mãi nhớ và yêu anh. Bức ảnh của anh sẽ vẫn được đặt nơi trang trọng nhất của giá sách, để ai nhìn vào cũng biết đó là nửa yêu thương của em, để chẳng ai làm phiền trái tim nhỏ bé dễ tổn thương của em nữa, để en biết rằng luôn có anh ở bên cho dù có xa cách. Những message anh gửi sẽ vẫn được mở lại cho dù em đã thuộc lòng, để em biết mình được yêu thương. Những khi nhớ anh em cầm điện thoại tự tìm đến tên anh, cái tên đặc biệt chỉ dành cho anh mà thôi: “Sweet heart”. Một lần, hai lần, ba lần rồi bao lần em cũng không biết nữa, can đảm lắm em mới để đầu dây kia rung lên. Nhưng chỉ đơn giản và ngắn ngủi , một tiếng Alô từ người mình yêu cũng đủ làm em thấy bình yên trong tâm hồn.

Cuộc sống với bao lo toan song không thể làm em quên anh được, những mất mát đau thương mà cuộc đời đã cố tình mang đến cho em khiến nỗi nhớ anh trong em càng nồng cháy. Có bao người muốn cùng em bước tiếp nhưng không em chỉ đồng ý khi người đó là anh bởi một lẽ đơn giản vì em yêu anh.Thế thôi!

Em thấy thật vô nghĩa khi con đường em đi thiếu vắng một bóng hình: Hãy cho em một lần nữa được hồi sinh, được sống và yêu anh hết lòng! Dù anh có nghi ngờ ngôi sao là ánh lửa, mặt trời di chuyển chỗ, chân lý là dối lừa nhưng anh chớ nghi ngờ tình yêu của em anh nhé.

Hãy về đây với em nghe anh! Em biết anh không lỡ để em một mình lặn ngụp trong biển nhớ, không vô tâm để côbéhaycười trở thành conlắcđơn , phải vậy không anh? Đừng làm trái tim em phải rơi lệ, DARLING à!

Em sẽ hạnh phúc biết nhường nào khi những tâm sự tự đáy lòng mình được gió chuyển tới anh. Cám ơn cuộc đời đã mang anh đến bên em.

Ý kiến xin gửi về TamSu@xaluan.com ( Gõ có dấu, gửi file kèm ).

Lời cuối cho em



Đêm yên lặng quá, anh nhớ em đến cồn cào, thèm một chút hơi ấm yêu thương, một vòng tay nhỏ bé nhưng anh biết điều đó đã không còn nữa. Mình chia tay nhau, anh không còn nuối tiếc cho những gì đã qua, thanh thản với lòng mình.
Anh tàn nhẫn và vô tình quá không em? Anh ra đi nhẹ nhàng để lại em một mình. Yêu em! 10 năm chờ đợi, 10 năm cho anh trưởng thành hơn, bờ vai anh đã vững chãi cho em dựa vào. Nhưng còn em thì sao? Em gặp lại anh như cánh chim sau giông bão, tay anh dang rộng đón em vào lòng với tất cả khát khao của mối tình đầu, trái tim anh hạnh phúc vì đã có em trong cuộc đời.

Cảm ơn tất cả những gì em đã giành cho anh! Vậy tại sao khi anh vấp ngã em không ở bên cạnh anh, làm điểm tựa cho anh đứng dậy đi tiếp trên cuộc đời này. Em nói yêu anh và cần có anh sao em? Tình yêu với em là gì vậy? Tình yêu có cần sự cảm thông và chia sẻ cho nhau không em? Mình chia tay nhau đi. Hà Nội cafe một mình!

Ý kiến xin gửi về TamSu@xaluan.com ( Gõ có dấu, gửi file kèm ).

Cố nín cười nha

1.Sao nó bảo không đến? Sao bảo nó không đến? Sao không đến bảo nó? Sao nó không bảo đến? Sao? Ðến bảo nó không? Sao? Bảo nó đến không? Nó đến, sao không bảo? Nó đến, không bảo sao? Nó đến bảo không sao. Nó bảo sao không đến? Nó đến, bảo sao không? Nó bảo đến không sao. Nó bảo không đến sao? Nó không bảo, sao đến? Nó không bảo đến sao? Nó không đến bảo sao? Bảo nó sao không đến? Bảo nó: Ðến không sao. Bảo sao nó không đến? Bảo nó đến, sao không? Bảo nó không đến sao? Bảo không, sao nó đến? Bảo! Sao, nó đến không? => phong ba bão táp không bằng ngữ pháp việt nam [t]7teen[t]

2.Một người đến gặp Chúa & hỏi : "1000 năm là bao lâu?" ông trả lời :"Đối với ta chỉ là 1 giây". Người đàn ông hỏi tiếp: "Thế còn 1000 $ là bao nhiu ?" Chúa lại trả lời: "Với ta, chỉ là 1 xu". Người đàn ông lại hỏi: "Ngài có thể vui lòng cho con 1 xu ko ?". Chúa mỉm cười: "Chờ ta 1 giây."

3.Ngu mà nghĩ mình ko ngu thì đúng là ngu. Nhưng ngu mà biết được mình ngu thì đâu có ngu. Mình ko ngu là khi mình biết được mình ngu. Mà ngu rồi thì làm sao tự biết được mình ngu? Nên nếu tự biết mình ngu tức là mình ko hề ngu! Tóm lại đứa nào dám nói mình ngu thì chính nó mới là đứa ngu <= đọc xong....ngu luôn!

4. Có một đôi trẻ đèo nhau bằng xe đạp đi dạo phố.Sau một hồi đi vòng quanh TP đến lúc cả hai đã cảm thấy cần phải nghỉ ngơi.Đến đoạn dốc cao chàng trai cho xe đổ dốc như kiểu "Xe ta bon bon trên dặm đường", giữa dốc có một quán kem tỏa mùi hương thật quyến rũ . Chàng trai đột ngột phanh kít, kít xe lại và quay lại hỏi người con gái ngồi đằng sau: "Có ăn không E?". Nàng ta e lệ thỏ thẻ "Ăn". Chàng trai lại tiếp tục đạp xe, vừa chạy chàng vừa nói "Phanh xe anh mới thay hôm qua đây,ăn nhỉ."

5. Lúc 3 tuổi, sự thành công là ... không đái dầm Lúc 10 tuổi, thành công là ... có nhiều bạn bè. Đến 16 tuổi, thành công là ... có bằng lái xe Đến 20 tuổi, thành công là ... được ngủ với người yêu. Đến 40, thành công là ... tiền bạc rủng rỉnh. Đến 50, thành công vẫn là ... tiền bạc rủng rỉnh. (Ok, tới đây bắt đầu quay 1/2 vòng còn lại nè) Tới tuổi 65, thành công là vẫn ... ngủ được với phụ nữ. Tới tuổi 75, thành công là vẫn ... được lái xe Tới 85, thành công là vẫn ... còn có bạn. Tới 90, thành công là không ... đái dầm.
Cơm thơm nhau

Một cô gái trẻ mở nhà hàng đặc sản Việt.Vốn khéo miệng và vui tính nên rất đông khách. Một hôm, một tốp khách du lịch vào ăn, cô ta nhanh nhẩu chạy tới giới thiệu các món ăn với khách:

- Thưa các anh! Nhà hàng em nổi tiếng các món ăn, món nào cũng ngon, món nào cũng có, món nào cũng ấn tượng.

- Khách hỏi: - Cơm! Có cơm không?

Chủ trả lời: - Ui trùi, cơm! Cơm thì thơm nhau, món này ai cũng thích.

- Vậy có rau không? Ăn rau thì thế nào? Khách lại hỏi:

- Có rau! Ăn rau thì đau nhau. Các anh có biết vì sao ăn rau lại đau nhau không? Vì nó rẻ, doanh thu ít hơn mà.

- Vậy ăn cá thì sao? Khách lại hỏi.

- Ăn cá thì đá nhau ! Có nhiều đạm ăn cá khoẻ dễ đá nhau.

- Vậy ăn tôm? Khách lại hỏi.

- Ăn tôm thì ôm nhau. Tôm lúc hấp, lúc luộc hoặc nướng xong cứ co quắp lại như người ôm nhau ấy mà.

- Nếu vậy tôi ăn thịt. Ăn thịt thì sao nhau? Khách lại hỏi.

- Ăn thịt thì... thì... Đến đây thì chủ quán ngượng ngùng không biết trả lời ra sao.

Ông khách vội đỡ lời:

- Ăn thịt thì nhộn nhịp khắp các cơ quan trong cơ thể chứ gì...phải không bà chủ, hehehe...


--------------------------------------------------------------------------------

Một ngày đẹp trời nọ,THỎ đang tung tăng trong một cánh rừng thì gặp đúng ngay chị HƯƠU đang tằn mằn tẩn mẩn se điếu CẦN SA ....
Thấy vậy THỎ liền nói:

-Chị Hươu , sao chị lại tìm vui vùi chôn di tương lai với ba cái thứ ấy .... chị xem, trời xanh, nắng ấm .... chị theo em chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!.

Nghe xong, chị HƯƠU chợt nghĩ lại rồi quăng đi điếu CẦN SA chạy theo THỎ ....
THỎ và HƯƠU đang tung tăng thì đụng ngay anh HEO RỪNG đang lui cui với ống chích và muỗng nước chuẩn bị "phóng" một liều HEROIN ... Thấy vậy THỎ liền nói:

-Anh Heo , sao anh lại tìm vui vùi chôn đi tương lai với ba cái thứ ấy ....anh xem, trời xanh, nắng ấm .... anh theo em và chị Hươu chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!.

Nghe xong, anh HEO chợt nghĩ lại rồi quăng đi ống chích chạy theo THỎ ....
THỎ, HƯƠU, và HEO đang tung tăng thì đụng ngay anh SƯ TỬ đang lui cui với tấm kiếng nhỏ, dao lam, và ống hít chuẩn bị hít một hơi COCAINE .... Thấy vậy THỎ liền nói :

- Anh Sư Tử , sao anh lại tìm vui vùi chôn đi tương lai với ba cái thứ ấy .... anh xem , trời xanh, nắng ấm .... anh theo em, chị Hươu, và anh Heo chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!

Nghe xong, anh SƯ TỬ nhẹ nhàng để kiếng nhỏ, dao lam, ống hít xuống... rồi bất chợt giơ tay trái ra thộp cổ THỎ giở lên cao ... tay phải nắm lại, cong cùi chỏ chuẩn bị cho THỎ một quả trời giáng thì chị HƯƠU vội lên tiếng can ngay:

-Anh Sư Tử , Thỏ tốt .... cho mình lời khuyên phải ... sao anh lại nỡ lòng nào ra tay đánh THỎ;

HEO góp lời :

- Ừa, chị Hươu nói đúng đó, anh Sư Tử ... anh tha cho Thỏ!

SƯ TỬ xoay qua trợn mắt nhìn HƯƠU và HEO :

- Tổ cha tụi bay không có biết ....
Ðâu phải đây là lần thứ nhất .... tao bị nó lừa một lần rồi ... nó rủ .... tao cũng chạy theo nó vòng vòng như thằng khùng ... mệt bỏ mẹ!!! ...
Cứ mỗi lần nó phê " THUỐC LẮC" thì gặp ai mà nó không rủ !!!


(Suu tam)

Cat file vao hinh anh

Đây là 1 thủ thuật nhỏ dành cho ai giấu 1 thư mục bất kì vào 1 tấm hình hoặc bạn muốn tạo 1 sự bất ngờ cho người khác muốn đính kèm 1 bài hát vào tấm hình

Mình hướng dẫn chèn bài hát vào hình trước:
+Chuẩn bị:1 bài hát mp3,wma... và 1 tấm hình cần chèn dạng jpg,png...
-Để bài nhạc và tấm hình vào ổ đĩa C cho dễ :D(xem hình)

-Sau đó vào Run gõ :cmd và Enter
Photobucket

-Rồi gõ :cd\ để về ổ đĩa C
-Tiếp tục gõ câu lệnh sau:
CODE
===============================================
COPY /B tenhinh.jpg + bainhac.mp3 tenhinh2.jpg
===============================================

Trong đó tenhinh.jpg và bainhac.mp3 là tên bạn đặt bất kì
Còn tenhinh2.jpg:là tên của bài nhạc và tấm hình nhập lại
Ví dụ:mình có hinh.jpg và music.wma

CODE
====================================
COPY /B hinh.jpg + music.wma kid.jpg
====================================


Mình sẽ có được tấm hình tên kid nhưng nặng đến 2.24MB

Nếu bạn muốn khôi phục lại file ẩn thì chỉ việc Tools-->Folder option-->chọn thẻ View rồi chọn "Hide Extensions for Known File types".Sau đó chỉ việc Rename file đó về file mà bạn ẩn.

*Tương tự như chèn nhạc vào hình bạn có thể chèn 1 file rar,zip vào 1 tấm hình
khi nhấp vào tấm hình xem thì nó vẫn hiện ra tấm hình bình thường nếu muốn xem lại file ẩn thì click chuột phải vào tấm hình chọn Open With-->chọn Winrar archive.Đây cũng là 1 cách giấu thư mục hiệu quả.

Ngoai ra neu ban con co the giau file vao trong hinh.bmp nhung su dung fan mem chu khong su cmd giong nhu tren.
link: http://www.4shared.com/file/63188561/bf73741f/cat_file_vao_hinh_BMP.html
Fan con lai thi ban tu tim hieu nghen.
(Suu tam)